Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Dạo này đi dự đám cưới, thấy các bố, các mẹ (cả bố mẹ chồng, bố mẹ vợ) phong độ quá, trẻ quá. Tự nhiên lại nhớ bài thơ vui về bà ngoại. Đăng lên đây để mọi người cùng xem lại!

“Bà ngoại em vẫn chưa già
Chiều chiều bà cưỡi xe ga ra đường
Mắt bà vẫn rất tinh tường
Tóc nhuộm ánh tím soi gương mỗi ngày
Nhưng Bà em vẫn rất hay
Bà chăm con cháu luôn tay luôn mồm
Công việc bà vẫn ôm đồm
Chăm lo con cháu sớm hôm không nề
Hôm nay cô giáo ra đề
Bắt em phải tả viết về Bà em
Em tả giống hệt bên trên
Cô bắt viết lại – mắng thêm em rằng:
Đã Bà là phải rụng răng
Tóc phải bạc trắng như trăng trên trời
Bà cũng không được ăn chơi
Vì mắt phải kém và môi nhai trầu
Đã Bà là phải ngồi khâu
Không được ngồi hát Ka – Râu – Ô – Kề
Nhất là không được ghi đề
Tuyệt đối không được phóng xe ào ào
Em nghe chẳng hiểu thế nào
Em phải hỏi mẹ xem sao vụ này
Tả sai thì lại không hay
Tả đúng thì lại có ngày ăn roi
Kiểu này phải bảo mẹ thôi
Hay đổi Bà khác đúng lời của cô???”

1 nhận xét:

  1. Đề của cô là tả Bà ngoại thời bao cấp. Cháu nó tả Bà ngoại thời hội nhập. Vậy là lạc đề rồi còn gì. Trở về chủ đề chính đi nhé. OK

    Trả lờiXóa